Bạn Có Tự Tin Để Nói Rằng Mình “Đam Mê”?

[Gà Trói Bếp Than]

Bạn Có Tự Tin Để Nói Rằng Mình “Đam Mê”? 

Đam mê

Cứ thử tưởng tượng, bạn đang ở trong một cuộc họp gia đình đầy căng thẳng. Thằng con trai thì cố gắng thuyết phục bố của nó đầu tư một khoản cho thứ mà nó gọi là ước mơ cả đời của mình. Còn bố nó thì ngậm điếu thuốc và không ngừng cho rằng thằng con nứt mắt hẳn là ăn nhầm bả chó. Tại sao bố nó lại khó khăn đến thế? Con trai ông chỉ đang theo đuổi ước mơ thôi mà?

Ông bố đã quá tuổi 50, và ám mùi vì kinh nghiệm 35 năm chăn bò. Với ông thì ước mơ là một thứ gì đó nhức nhối. Hồi 6 tuổi ông mơ mình làm họa sĩ. Năm lên 12, ông lại mơ trở thành một đầu bếp sau khi được một bà dì bên ngoại khen ông khéo tay. Đến năm 19, ước mơ ấy bẻ lái sau khi cưới vợ và bị nàng cấm rúc vô bếp. Ông tính sẽ trở thành thợ cắt tóc. Và kết quả 2 năm sau đó, bộ đồ nghề cắt tóc trở thành đạo cụ chuyên dụng cho vợ tỉa lông mèo. Ông già cả và lạc hậu. Cả đời ông chỉ quanh quẩn với việc quét dọn phân bò. 

Chính vì thế mà ông chán ghét khi nghe thằng con trai phải gió của mình ba hoa về đam mê của nó. Nó mới 18 tuổi và chẳng biết cái phân bò gì cuộc đời này cả. Càng không thể nào hiểu nổi đam mê là gì. Ông muốn nó cứ vác xác đi thi và học hành đây đó một tí. Nhưng thằng con trai ông thì đã đến tuổi trưởng thành với cả đống mụn trứng cá, nó cho rằng chỉ có theo đuổi đam mê mới làm cuộc sống của nó ý nghĩa và hạnh phúc. Với nó bằng cấp cũng chỉ là tờ giấy lộn không hơn không kém. Những người thành công mà nó biết toàn là lũ trốn học, bỏ trường theo đuổi ước mơ. Ít học cộng với tiểu sử thất bại của mình làm ông đuối lý. Ông quyết định giải thoát cho mình bằng cách đầu tư một khoản nhỏ cho thằng quý tử. 

Hai tháng sau, thằng con ông đốt hết tiền cùng đám bạn cứt đái của nó và xin ông cho ôn thi năm tới học tiếp. Hóa ra cái mà nó gọi là đam mê cả đời cũng không giống đam mê cho lắm! 
________________

Nếu bạn cho rằng mình đam mê thứ gì đó và muốn theo đuổi nó cả đời thì khá chắc rằng nó chẳng phải là đam mê gì đâu. Hoặc đúng hơn là bạn còn chẳng có tư cách để mà gọi nó là đam mê. 

Đam mê là khi bạn theo đuổi và bị đời vả cho vài nhát. Bạn có thể sẽ sứt mẻ đôi chút hoặc trả giá cả đống nhưng chẳng thu lại tí tị thành quả nào có thể chỉ mặt đặt tên. Đấy là còn chưa thèm kể đến mồ hôi, nước mắt và những dị nghị nọ kia. 

Nhưng nếu sau ngần đó thứ bạn vẫn đứng dậy hoặc bò tiếp với đam mê của mình thì đó có thể là bạn đam mê thật. Khi này bạn có tư cách để gọi đó là đam mê nếu muốn. 

Còn nếu, bạn chưa từng bắt tay vào làm, chưa từng sấp mặt dăm ba lần thì xin lỗi, đó chỉ là thích thôi. Và chuyện nay thích mai chán thì chả có gì kì lạ, bọn con nít cũng như thế. 
_________________

Các vị phụ huynh có thể hơi bị già cả và lạc hậu, nhưng họ cũng lõi đời với kiếp sống của mình. Một đứa nhóc mười tám đôi mươi thì chẳng mấy khi khôn ngoan cho lại kinh nghiệm sống của họ. Có thể học hành chẳng phải là con đường nhanh nhất để đến với ước mơ của chúng ta nhưng chắc chắn nó là con đường nhẹ nhàng và ít rủi ro nhất. 
Cứ sai lầm và vấp ngã đi. Đừng trái lương tâm và vào tù là được. Rồi sẽ có ngày bạn có đủ dũng cảm để nói rằng mình đam mê. 

 Chúc Quý Khách Ngon Miệng! 

____________________

Fanpage: Tại Đây! 

Youtube: Tại Đây! 

Spotify: Tại Đây!

Xem thêm các hiệu ứng tâm lý khác: Tại Đây!

Xem thêm các bài viết cùng chủ đề kinh tế học hành vi: Tại đây!

Xem thêm các mẹo tâm lý khác: Tại Đây!

Xem thêm về chủ đề nhận thức: Tại Đây!

Các câu hỏi tâm lý thường gặp: Tại đây!
Xàm Xí: Tại đây!