[Cơm Gà Không Lối Thoát]
Câu Hỏi Nào Có Thể Thao Túng Lựa Chọn Của Đối Phương?
Làm chút gì đó lót dạ trước khi bắt đầu nha mọi người!
Bạn muốn 1 bỏng ngô rang muối hay khoai tây chiên cho bữa này nào.
Nó free nhá!
Chọn cho mình một món và nhâm nhi thôi!
-------------------------------------------------
Khi được hỏi về thao túng, điều đầu tiên tôi nghĩ đến đó là: Phương Pháp Đưa Ra Các Giả Định.
Nghe cái tên thì có vẻ rắc rối vậy thôi chứ đây là thứ cực kì đơn giản, dễ sử dụng nhưng rất rất hiệu quả. Tôi không có ba hoa bốc phét gì đâu, kĩ thuật này là thứ mà tôi đã chuột bạch rất nhiều ở cả vai trò người thao túng và người bị thao túng.
Bạn đã chọn gì cho mình thế? Ngô rang hay khoai tây?
"Bạn muốn 1 bỏng ngô rang muối hay khoai tây chiên cho bữa này nào.?"
Đây là một ví dụ điển hình về một câu hỏi lựa chọn. Thứ sẽ đưa cho bạn một vài gợi ý. Cái này hay cái kia? Thứ này hay thứ kia?
Điều này đồng nghĩa với việc bạn có quyền quyết định chọn món gì mình muốn. Nhưng nó còn có một tên gọi khác, tên gọi thực sự của nó dưới góc nhìn tâm lý: Câu Hỏi Thao Túng.
Cỗ máy tâm trí của chúng ta quá bận rộn với hàng tá dữ liệu ra ra và vào vào. Chỉ cần lơ đãng chốc lát, nó sẽ dễ dàng trở thành “con bò” cho ai đó “dắt mũi”.
Và bạn biết gì không? Những bà mẹ đáng kính của chúng ta chính là những người tiên phong tận dụng lỗ hổng này.
Trước giờ đi ngủ 15 phút:
- Con muốn chơi thêm 10 hay 15 phút nữa rồi đi ngủ nào?
Khi muốn con mình ăn rau:
- Con sẽ ăn cà rốt hay súp lơ nào?
Như bạn thấy, ở cả 2 trường hợp đứa nhóc đều được quyền đưa ra lựa chọn của mình. Nhưng dù nó có chọn gì đi chăng nữa nó vẫn sẽ ăn rau và đi ngủ đúng giờ.
Ở đây người mẹ đã sử dụng 1 cái bẫy tâm lý đơn giản: Câu Hỏi Lựa Chọn.
Bộ não vốn lười nhác, thay vì suy nghĩ "Mình có muốn đi ngủ hay không?" nó thường chọn cách nhàn nhã hơn: Lựa chọn.
"10 hay 15 phút nhỉ?" 15……..nghe có vẻ hời.
Đứng trước những câu hỏi lựa chọn (cái này hay cái kia), bộ não có xu hướng nhắm tới những gợi ý sẵn có thay vì cố gắng suy nghĩ để tìm ra một lựa chọn khác. Việc này giúp bộ não tiết kiệm năng lượng nhưng thật không may, cái giá phải trả lại là sự lơ là của lý trí.
Phương Pháp Đưa Ra Các Giả Định là cách chúng ta tận dụng lỗ hổng này của tâm trí, từ đó thao túng chọn lựa của đối phương thông qua việc đưa ra hàng loạt các gợi ý có lợi cho bản thân và loại bỏ lựa chọn không mong muốn ngay từ đầu.
![]() |
Phương pháp đưa ra các giả định |
Nếu bà mẹ hỏi là: Con có muốn ăn rau không? Câu trả lời rất có thể sẽ là: "Không". Bằng cách đưa ra 2 gợi ý có lợi (cà rốt, súp lơ) lựa chọn từ chối (không ăn rau) đã bị gạt qua 1 bên trong im lặng. Đứa trẻ tin rằng nó làm chủ quyết định của mình. Hay nói cách khác nó bị lừa trong hạnh phúc.
Và nếu bạn cho rằng, chỉ có bọn con nít ngây thơ mới bị phương pháp này thao túng. Vậy thì hãy làm quen với mấy tay buôn bán đi. Họ luôn là những chuyên gia tâm lý lão luyện.
Một nhân viên bán hàng giỏi sẽ không hỏi khách hàng có thích chiếc áo này hay không. Họ luôn hỏi chúng ta thích kiểu này hay kiểu kia, màu này hay màu kia, mẫu này hay mẫu kia,.... Và giống như tất cả những người bình thường khác, ta thường nhắm tới những gợi ý sẵn có. Kết quả là, sau khi đã đưa ra hàng loạt các lựa chọn từ lời gợi ý của người bán hàng, lòng tự trọng không cho phép chúng ta phủi đít quay đi.
- Đúng mẫu tôi thích đó, đúng màu tôi thích luôn, đúng hoa văn tôi chọn nữa....Ờ nhưng mà tôi vẫn cứ không mua đấy!
Thường thì câu chuyện sẽ diễn ra thế này.
- Sao nãy mình lại mua thứ này nhỉ? Có gì đó sai sai? Nhưng tiền trao cháo múc rồi. Liệu có vất bỏ liêm sỉ đi để mà trả hàng đòi tiền không đây? Uhm…... Không!
Có vẻ như, chúng ta là người đưa ra quyết định từ đầu chí cuối. Nhưng thật ra, lựa chọn không mua đã sớm bị người bán hàng giấu nhẹm.
![]() |
Luôn hỏi Yes/No |
Chẳng ai có thể nắm chặt tay từ sáng đến tối. Thật vậy! Chúng ta đâu phải máy móc. Không hề có chuyện tôi và bạn có thể hoàn toàn tập trung và tỉnh táo mọi lúc. Một chút lơ đễnh đủ để chúng ta phạm sai lầm. Đặc biệt là khi cô bán hàng lại xinh xắn và dễ mến nữa chứ.
Tin vui là, khi đã biết về thủ thuật này rồi bạn hoàn toàn có thể trở thành người "cầm thừng" để "dắt mũi" ai đó.
Sẽ chẳng khôn ngoan nếu muốn rủ ai đó đi chơi mà lại thật thà nói rằng:
- Đi chơi với mình được không?
Đối phương sẽ phân vân: "có" hay "không" ?
Và nếu, câu trả lời nhận được là một số "KHÔNG" to đùng thì sao? Hẳn là bạn chẳng muốn điều này chút nào.
Hãy hỏi họ là:
- Uống trà sữa hay đi coi phim nào?
Và thế là, họ sẽ bị phân vân: "Trà sữa hay coi phim nhỉ?" mà quên mất là mình có thể từ chối.
Trong trường hợp, bạn có 1 cô bạn gái nhõng nhẽo "Em ăn gì cũng được" nhưng món gì cũng lắc. Bạn biết cách đặt câu hỏi thế nào rồi đấy!
Ba hoa vậy thôi! Đôi lúc khi đã sử dụng mẹo này, chúng ta vẫn cứ bị xịt như thường. Nhưng cứ thử nghĩ mà xem, phương pháp này luôn hiệu quả hơn rất nhiều khi so sánh với cách hỏi thông thường (có hay không). Tôi nghĩ thế là ổn.
Còn nếu bạn kỳ vọng cao hơn. Hãy tiếp tục gọi món và thưởng thức. Rất nhiều thủ thuật, hiệu ứng và cách kết hợp chúng lại với nhau nằm ở những món ăn tiếp theo. Bởi vì, thực tế là, chúng ta luôn sử dụng một combo các hiệu ứng tâm lý cùng lúc cho vấn đề hay tình huống cần giải quyết.
Nhân tiện thì,
Một lần khi tôi ăn mì tôm trứng.
Nhân viên đã hỏi là: “Anh ăn thêm 1 hay 2 quả trứng vậy?”.
Và…...bạn biết đấy. Sao tôi dễ dụ thế được
- Ba quả!!!!
Chúc Quý Khách Ngon Miệng!
____________________
Fanpage: Tại Đây!
Youtube: Tại Đây!
Spotify: Tiệm Ăn Tâm Lý
Xem thêm các nội dung khác cùng chủ đề: Tại Đây!
![]() |
Tiệm Ăn Tâm Lý |