GIẾT! CON QUỶ TÒ MÒ.

 [Kẹo Cốm Cứng Đầu]
 
GIẾT! CON QUỶ TÒ MÒ.

GIẾT! CON QUỶ TÒ MÒ.

Mỗi đứa trẻ sinh ra và lớn lên với 1 con quỷ nhỏ đáng ghét - Con Quỷ Tò Mò.

Tò Mò thích ngắm nhìn và chạm vào mọi thứ.

Điều này thật hết sức phiền phức! Đồ đạc trong nhà chẳng khi nào an tâm mà ở yên một chỗ cho được.

Giường là doanh trại của đồ chơi. Sàn nhà biến thành biển cả và cũng là nơi "kẻ thù" ẩn nấp. Những chiếc ô trở thành vũ khí chiến đấu trong tay của một "siêu anh hùng" nhí với mũ là bát tô và mấy thùng bìa cát tông là áo giáp.

Tên Quỷ Tò Mò này còn biến chăn thành áo choàng bảo vệ, biến cha mẹ người thân trở thành những tên yêu tinh xấu xa. Nhưng con chó đáng yêu lại trở thành nạn nhân yếu ớt cần giúp đỡ.

Trẻ con hiếu động tốt cho học hỏi

Sàn nhà và giường đã là gì khi "con quỷ nhỏ" này còn xui khiến đứa trẻ bé bỏng trở thành một đứa nhóc phá hoại trên bàn ăn.

Chén đũa trở thành đạo cụ âm nhạc. Những con búp bê được đắm mình trong bồn tắm là canh và mắm.

Và khi sức chịu đựng của người lớn chúng ta đến giới hạn, nạt nộ và đòn roi là cách làm con quỷ Tò Mò này im lặng.

Người lớn chúng ta - những con người tôn sùng các luật lệ, yêu thích sự gọn gàng và hơn hết là chìm đắm trong tư duy của số đông, chúng ta biết cần gì để tốt cho đứa trẻ.

- Dọn ngay mớ hỗn độn này đi. Và nằm ngoan ngoãn trên giường nghe chưa?

- Bây giờ thích ăn roi hay là ăn cơm nào?

.....

Cha mẹ thường ngăn cản con cái "học tập"

Lúc này Quỷ Tò Mò bị xích lại. Nó không còn phá hoại được nữa nhưng vẫn cố tình ngụy biện cho những lỗi lầm nó gây ra.

- Siêu nhân, anh hùng thì sao chứ? Mình đang học đạo đức mà. Và mình còn rèn luyện khả năng diễn xuất nữa. Tương lai mình sẽ là một diễn viên thì sao?

- Gõ chén đũa và làm ồn à? Không không! Đó là âm nhạc. Mình đang học hỏi.

- Làm vỡ chén đĩa ư? Đấy là bài học đầu đời về sức bền của vật liệu.

- Người lớn thật kì lạ! Sao họ lại bỏ tiền đi học những thứ lý thuyết nhàm chán trong khi họ có thể thực hành ngay tại nhà như mình?

........

Khi chẳng thể quậy phá, Tò Mò thỏa mãn bản tính của mình bằng những câu hỏi. Nó hỏi liên tục, hỏi bất kì cái gì nó không biết. Điều này thật quá đỗi phiền phức mà!

- Hỏi gì mà lắm thế? Im ngay đi không!

Và từ đó, Tò Mò chẳng dám nghịch ngợm và đặt những câu hỏi nữa.

Nó trở thành một đứa con ngoan ngoãn biết vâng lời. Nó ngồi im một chỗ và ôm cái điện thoại. Điều này làm những người lớn chúng ta thật sự hài lòng và tự hào khoe khoang con mình với những bà hàng xóm.

Ngoan ngoãn với chiếc điện thoại có tốt?

Cũng như những con cún cưng, khi nó ị ra sàn, chủ của nó sẽ la ó và đánh đòn dằn mặt nó. Và rồi những hình phạt sẽ dạy con cún biết làm gì là đúng mực.

Quỷ Tò Mò cũng bị đối xử tương tự. Khi nó vẽ lên tường, đánh đổ chén đĩa hay tí toáy cái điều khiển, người lớn sẽ đứng lên dạy nó biết cần làm gì. Đòn roi làm nó sợ và nó trở nên ngoan ngoãn nghe lời như những CON ROBOT. Nó đang chết dần!

Nhưng Tò Mò luôn băn khoăn. Tại sao người lớn lại hi vọng tụi nhóc trở thành những công dân sáng tạo và thông minh trong tương lai, trong khi những điều người lớn dạy tụi nhóc chỉ là sự nghe lời?

Theo thời gian những đứa trẻ lớn lên trong sự giáo dục "tuyệt vời" của người lớn. Con Quỷ Tò Mò được giấu kín bên trong lớp vỏ bọc của một người trưởng thành và biết tuân thủ các luật lệ.

Những người lớn bị "giam cầm"

Nhưng đôi lúc, khi Quỷ Tò Mò trỗi dậy, nó ao ước được gạt bỏ những quy tắc, thoải mái làm những điều nó thích.

Nhưng không! Nó chẳng dám làm vậy. Nó chỉ biết ngưỡng mộ những người khác - những người chẳng được "giáo dục đoàng hoàng" như nó. Và họ đang làm cái gì thế kia? Sáng tạo và bay bổng à? Những người lớn gọi họ là kẻ dị hợm và điên khùng!

Quỷ tò mò của bạn thế nào?

Chúc Quý Khách Ngon Miệng! 



____________________

Fanpage: Tại Đây! 

Youtube: Tại Đây! 

Spotify: Tiệm Ăn Tâm Lý

Xem thêm các nội dung khác cùng chủ đề: Nhận Thức, Xàm Xí, Vấn Đề Thường Gặp