Làm Sao Để Tăng Thêm Niềm Vui Và Giảm Đi Những Nỗi Buồn?
Ờ thì, ai mà chẳng muốn nhiều hơn, hầu hết mọi người thì đều thế. Có một thì muốn hai. Nói một cách tiêu cực thì đó là tham lam, nhưng nếu suy nghĩ tích cực thì đó lại là động lực phát triển. Mỗi người mỗi quan điểm, mỗi góc nhìn. Hãy tôn trọng chứ chẳng nên tranh cãi.
Hiệu ứng tăng giảm phát biểu rằng: Chúng ta đều muốn được nhiều hơn, được mọi người ưu ái hơn, yêu thương hơn. Mọi thứ tăng lên chứ chẳng bao giờ thích bị giảm đi.
Điều này nghe thì đúng đấy nhưng ai mà chả biết. Chẳng có gì hữu ích cả.
Cơ mà, bạn biết đấy. Điều quan trọng không phải là kiến thức hay ho đến đâu mà là người sử dụng nó sáng tạo cỡ nào.
Khi đem hiệu ứng này cho những kẻ lười vận động não, nó là vô dụng. Nhưng khi đem cho những bộ óc tinh lanh, nó trở thành thứ có giá trị vô cùng.
Bạn có bao giờ để ý mấy cô bán thịt ngoài chợ không? Họ chẳng mấy khi bốc một miếng thịt to đùng đem cân cho bạn. Sau đó thì từng đường dao ngọt lịm sẽ cắt "bớt"; bớt cho đến khi đủ cân mới thôi. Ôi ôi! Nhìn cái cảnh ấy mà nhiều người nhạy cảm sẽ tổn thương lắm chứ.
- Sao lại cứ bớt dần, bớt mòn từng miếng thịt của tôi thế kia, tôi đang bị tổn thương ví tiền đây này!
Thực tế, họ sẽ làm thế này. Cắt một miếng be bé thôi. Tất nhiên là chẳng đủ cân bạn mua. Xong đó thì, từng miếng, từng miếng thịt được thêm vào cho đến khi đủ. Những miếng thịt thêm vào cứ như là hàng khuyến mãi ấy. Sao mà nó ngọt ngào đến thế cơ chứ. Cùng một lượng thịt như nhau nhưng sao tôi cứ thấy mình được ưu ái hơn nhiều.
Nếu tôi được nhận lương 12 triệu trong vòng ba tháng. Xếp của tôi sẽ đưa 3 triệu tháng đầu tiên, tháng sau 4 triệu và cuối cùng là 5. Có thể tôi sẽ thấy điều này bình thường vô cùng. Đó là bởi vì 12 triệu của tôi được trả theo cách tăng dần. Nó đáp ứng nhu cầu "không ngừng tăng thêm" của bản thân. Nó khiến tôi thỏa mãn và chẳng thèm bận tâm gì cả.
Nhưng trong trường hợp ngược lại. Ông xếp tính lương theo kiểu giảm dần. Tháng đầu tiên với 5 triệu sẽ làm tôi hớn hở lắm. Đến tháng thứ hai với 4 triệu, tôi sẽ hơi bị buồn một tí. Sao tôi vẫn làm việc y nguyên mà lương thì cứ như hắt hủi tôi vậy. Không sao, vẫn là 12 triệu thôi mà. Nhưng rồi, khi tôi cầm 3 triệu trong tay.
- Hầy, sao cuộc đời lại bất công đến vậy, làm việc không ngừng để mà nhận ra lương không ngừng giảm hay sao.
Dù bộ não lý trí biết rằng: Tôi vẫn nhận được đúng 12 triệu. Nhưng bộ não cảm xúc thì cứ bị buồn miên man.
Thế mới nói, cái hiệu ứng có vẻ hiển nhiên kia khi sử dụng đúng cách lại có tác động to lớn đến vậy.
Đây là lý do:
- Ầy, cháu mua cá chỗ cô là được ưu tiên lắm đấy! Cầm thêm mấy củ hành về phi thơm lừng lên là hết sảy.
- Đúng 8h có mặt tại công ti làm việc. Nhưng tôi dễ dãi cho phép thêm 15 phút chuẩn bị. 8 giờ 15 không cao su. (Sao không nói luôn là 8 giờ 15 làm việc đi cho rồi, còn bày đặt dễ dãi)
Hay như 1 người bán hàng thông minh sẽ đưa đẩy cảm xúc của khách hàng khi liên tục giảm giá theo kiểu:
Sau khi mua cái đầu tiên, người mua được giảm 10% cho cái thứ 2. Đến khi cái thứ 2 được mua, họ lại tiếp tục được giảm 20% cho cái thứ 3. Rồi 30% cho cái thứ 4, 40% cho cái thứ 5……
cho đến khi khách hàng ôm 1 đống đồ về nhà mới thôi!
Tương tự như thế.
Khi chúng ta được thanh toán một khoản tiền nào đó, nó sẽ luôn được tăng dần theo từng lần. Còn khi mua trả góp hay đóng tiền, các khoản lần lượt được giả dần theo thời gian. Vẫn từng ấy tiền cơ mà nó khiến chúng ta cảm giác nhẹ nhàng và được ưu ái hơn chút chút. Đúng là tinh tế quá cơ.
-----------------------------------
Tôi đã lân la và đọc về hiệu ứng tăng giảm này với hi vọng có thêm nhiều ứng dụng. Cơ mà, tôi đã thất bại vì chẳng ai thèm nói tới cách sử dụng hiệu ứng này thế nào. Khi nào thì nên "tăng thêm" khi nào thì nên "giảm đi"? Có vẻ như nhiều người thích sự thú vị của kiển thức chứ không có thèm đào sâu vào cách ứng dụng.
Thế nên tôi sẽ chia sẻ cho bạn kinh nghiệm thực tế của tôi, chính xác hơn là của một con chuột bạch cỡ bự.
Hãy hiểu đơn giản là: Khi "được" thì hãy dùng hiệu ứng tăng. Còn khi "bị" hãy sử dụng hiệu ứng giảm.
Cụ thể thế này nhá! Nếu tôi "được" nhận quà. Tôi thích điều này càng ngày càng tăng. Thế nên người tặng quà có tâm sẽ cho tôi cái be bé lần đầu và to dần ở những lần sau. Hoặc khi khen ngợi ai đó, tức là họ "được" khen. Hãy khen "tăng dần":
- Ôi cái cà chua kho cậu làm cho tớ ngon thế. Cậu nấu cà chua kho ngon mê hồn ấy. Nhìn cái miếng cà chua này! Ngon khủng khiếp. Ngon nhất quả đất luôn rồi! Nấu cho tớ cả đời nhá! (Ối ối)
Ở đây, miếng cà chua được miêu tả với độ ngon tăng dần. Vì thế người nghe sẽ cảm thấy mình được yêu thích hơn. Hay niềm vui được tăng thêm.
"Được" thì tăng dần, còn "Bị" tất nhiên sẽ là giảm.
Nếu khiển trách, hay góp ý ai đó, hãy bắt đầu từ một lời khen.
- Em làm bài văn này tốt lắm, nhưng nếu em có thể phân từng đoạn ra cho rõ bố cục nó sẽ đễ đọc hơn nhiều. Chỗ này em chỉnh lời văn cho mượt một tí là sóng sánh ngay thôi....
Còn nếu bạn là người chia sẻ hay động viên người khác, hãy từ từ giảm nỗi buồn của họ đi bằng cách:
- Cái chuyện này tệ vô cùng ấy, anh có quyền khùng lên vì nó ấy chứ. Thực sự tệ mà, em mà là anh em sẽ bực ra mặt cho coi. Nó tệ quá anh nhỉ, đập đầu vào gối đi thôi, sẽ dễ chịu hơn đấy! Ai mà chẳng nguôi ngoai thôi, tất cả rồi sẽ lại bình thường. Anh sẽ vui lên ngay ấy chứ, anh mạnh mẽ lắm mà! Cười lên cái coi nào!
Khi sự việc tiêu cực được miêu tả giảm dần, nỗi buồn của người nghe cũng từ đó vơi hơn. Vậy là ta đã thành công trong việc giảm đi những nỗi buồn.
Còn rất nhiều cách ứng dụng nữa, bạn luôn đủ thông minh để tạo ra ứng dụng của riêng mình. Bộ não xịn sò ấy cần được chứng minh là nó siêu đẳng cỡ nào. Chúc bạn thành công!
Chúc Quý Khách Ngon Miệng!
____________________
Youtube: Tại Đây!
Fanpage: Tại Đây!
Xem thêm các mẹo tâm lý khác: Tại Đây!
Xem thêm các hiệu ứng tâm lý khác: Tại Đây!
Xem thêm về chủ đề nhận thức: Tại Đây!
Xàm Xí: Tại đây!