[Trà Chanh Giả Dối]
Bộ Não Lươn Lẹo
![]() |
Hiệu Ứng Benjamin Franklin. |
Bạn đã bao giờ thắc mắc:
Tại sao một cô gái chẳng thích bóng đá tẹo nào, sau vài lần lẽo đẽo theo đuôi bạn trai đi xem bóng, lại nghiện lúc nào không biết.
Hay cái đôi trai gái trong bộ phim ngôn tình mà bạn yêu thích lại kết hôn khi hết "hợp đồng yêu giả" kết thúc?
Và bạn còn nghi ngờ lời khuyên của tiệm ăn tâm lý từng nói: "Nếu muốn tạo thiện cảm với ai đó, hãy nhờ vả họ".
Thật là hết sức kỳ quặc phải không? Đến với giải đáp nào!
Con người là động vật bậc cao, cũng là kẻ tối thượng trên cái quả đất này. Có lẽ vì thế mà bộ não của chúng ta tin rằng: "Ta luôn đúng!". Nhưng làm gì có chuyện luôn đúng cơ chứ?
Vì cái lý do dở hơi ấy! Bộ não luôn cố gắng hợp lý hoá niềm tin và hành vi. Nó không cho phép 2 thứ này nảy sinh mâu thuẫn. Và để làm điều đó, nó bịa ra những lời giải thích hay ho, bao biện cho cái tôi luôn đúng của mình.
Nghĩ mà xem!
Bạn đang giảm cân nhưng lại chẳng thể nào cưỡng sức hấp dẫn của ly trà sữa béo ngậy. Và thế là bạn làm 1 ly và bonus thêm 1 cái bánh kem tráng miệng. Khi chuyện đã rồi, bộ não vào cuộc, nó bảo với bạn rằng!
- Ăn kiêng chứ có phải tuyệt thực đâu? Phải tự thưởng cho nỗ lực giảm cân của mình chứ. Chỉ duy nhất một lần này thôi! Một lần.Hứa.
Bạn thấy đấy, chẳng có gì mà bộ não không bịa ra được cả. Chỉ cần bạn hành động, não luôn sẵn sàng vỗ về bạn bằng cả tá lý do.
Khi cô gái theo bạn trai đi xem bóng đá vài lần dù bản thân trước đó chẳng hề thích,, bộ não sẽ bảo với cô ấy rằng:
- Tin tui đi! Bà chẳng thích bóng bánh bỏ xừ ra ấy! Không thì lý gì mà bà lại đi xem bao nhiêu lần như vậy?
Bộ não giả dối ấy cũng nói với đôi tình nhân "hợp đồng" kia rằng:
- Rõ ràng là bồ mê người ta mà! Không thì tại sao lại nắm tay nắm chân người ta tình tứ đến thế! Thừa nhận đi!!!
Và rồi! Sau vài lần thủ thỉ như thế, bộ não đã thuyết phục được bạn rằng: bạn thích bóng đá và bạn cũng mê người kia.
Thế nên, nếu ai đó nói với bạn: "Hành vi thì không thể tạo ra niềm tin được, chỉ có niềm tin mới thúc đẩy hành vi thôi". Tức là bạn học Bách Khoa vì bạn thích nó chứ nhất quyết không thể vì bạn lỡ học trường này rồi nên mới thích nó. Như vậy thì...họ sai tè le ra rồi!
Hành vi và niềm tin là mối quan hệ hai chiều. Niềm tin tạo ra hành vi và ngược lại hành vi cũng tạo thành niềm tin.
Chẳng cần biết lý do là gì cả. Nếu bạn đồng ý giúp ai đó làm một chuyện bé tẹo thôi! Bộ não sẽ thủ thỉ với bạn rằng:
- Hẳn là mình có quý người ta mình mới giúp chứ!
Và thế là hành động của bạn đã gieo vào tâm trí một "hạt giống" - bạn thích người ta. Nó sẽ lớn lên sau vài lần nhờ vả nữa. Cuối cùng bạn quý người ta luôn.
Đó là lý do, hành vi có thể bẻ cong suy nghĩ. Và để minh chứng cho phép màu nhiệm của cái sự giả dối này, chúng ta cần tua lại lịch sử để gặp Benjamin Franklin.
Ông từng có 1 kẻ thù đáng ghét - cái gã cứ chống đối lại ông trong quốc hội. Nhưng chỉ một mẹo cỏn con, Benjamin đã thuần hóa con người này - họ trở thành bạn tốt.
Ông viết 1 bức thư cho gã kia và đề nghị mượn 1 cuốn sách quý. Và trong 1 phút bối rối nào đấy, gã đồng ý. Chính hành vi cho mượn sách đã gieo vào đầu gã 1 niềm tin mới "Mình cũng chẳng ghét hắn lắm đâu, có thể là mình còn quý hắn ấy chứ. Sách quý thế này mà mình còn cho mượn được cơ mà!".
À thì……. vì cái sự tích ghê gớm này, chúng ta có hiệu ứng Benjamin Franklin - cái mà nãy giờ tớ kể lể ấy!
Hãy cẩn thận với từng hành vi! Ai mà biết bộ não xấu tính kia sẽ mưu toan ra cái gì cơ chứ?
Chúc Quý Khách Ngon Miệng!
____________________
Youtube: Tại Đây!
Fanpage: Tại Đây!
Xem thêm các mẹo tâm lý khác: Tại Đây!
Xem thêm các hiệu ứng tâm lý khác: Tại Đây!
Xem thêm về chủ đề nhận thức: Tại Đây!